Pages

Text Widget

Total Pageviews

Contributors

Sample Text

Definition List

Unordered List

Ordered List

Monday, September 8, 2014

Tạm biệt em! Tình yêu của anh...

Một ngày tình cờ anh lang thang trên cánh đồng hoang văng, nhìn miên man trên những cành cây rũ lá, em vô tình đến như một cơn gió lạ, không sắc, không hương, mang theo hơi ấm tình yêu, mơn man xuyên thấm vào từng chiếc lá.

Mỗi hơi thở anh có em, mỗi cái chớp mắt anh có em, mỗi nụ cười anh cũng có em. Anh cho mình cái quyền còn trẻ con, cảm nhận nó cho mình như một kẻ đôi mươi. Nhưng em ơi! Anh nào như thế? Anh là người con trai, mang trong mình cao ấp ủ cho tương lai một trụ cột gia đình, em cũng biết.

Cảm ơn em đã đến cùng anh, cảm ơn em bởi những chia sẻ ngọt ngào rất thật cho anh thêm nghị lực sống, cho anh cảm giác được yêu, một tình yêu nguyên đơn sơ thuở ban đầu. Cảm ơn em vì tất cả

Em không hề có lỗi, lỗi là do anh và tạo hóa trớ trêu đã để mình gặp nhau trong môi trường bất hạnh. Và anh lại ra đi, trở về thực tại chính mình, nơi đó không có màu hồng, không có những cơn gió tình yêu ấm áp nhưng nơi đó là nơi anh chọn lựa. Không thể khác hơn, hãy trả em về với sự trinh nguyên như những ngày đầu.

Anh nhớ lắm những câu nói ngọt ngào, những lời động viên mỗi chiều gặp gỡ, những nụ cười giòn tan của một người con gái, những câu chuyện không đầu không cuối, những thoáng giận hờn vu vơ của những kẻ yêu nhau muôn đời vẫn thế. Giờ không còn nữa thật rồi

Tạm biệt em! Một tâm hồn pha lê thuần khiết, một cơn gió tình yêu mát lành để cho kẻ chai lì trái tim cũng được tình yêu đánh thức. Tạm biệt những buổi chiều hò hẹn, tạm biệt những tin nhắn yêu thương hạnh phúc, tạm biệt những bài thơ đã làm nên nhịp cầu đưa lối, tạm biệt những buổi chiều em hờn dỗi. Giờ không còn nữa thật rồi

Em hãy là cơn gió tìm đến những ngọn đồi vui, nơi có những vườn yêu xanh tốt và hạnh phúc không ngừng nở hoa. Nghe lời anh nhé em, rồi mọi việc cũng qua mau thôi. Chúc em bình an và vượt qua thử thách trong đời mình sắp tới. Anh luôn để mắt dõi theo...

Tạm biệt em, tình yêu của anh!

Monday, August 11, 2014

Nếu được hãy để anh yêu em lần nữa

Nếu một ngày nào đó, em lỡ nhịp trên bước đường tìm hạnh phúc thì tình yêu của anh luôn lùi lại phía sau để đợi chờ em, dẫu rằng anh không biết em có bước qua nó như cái cách mà em từng bước qua anh hay không...

Không ai muốn thay đổi tình yêu của mình, nhưng một khi tình yêu đã rời bỏ bạn thì bạn hãy luôn bình tĩnh để đón nhận nó.

Cảm giác buồn bã, đau đớn có thể theo bạn trong một quãng nào đó của cuộc sống, để rồi đến một lúc nào đó cảm giác ấy cũng sẽ ngủ yên. Điều quan trọng là việc bạn làm gì sau khi mối tình đó kết thúc, liệu bạn có đủ dũng cảm để yêu lại một người không.

Anh luôn tự hỏi lý do khiến em rời xa anh là gì? Dù anh biết em cũng sẽ đưa ra được hàng trăm lý do cho mối tình của chúng ta- một mối tình dang dở.

Anh luôn tự hỏi có phải rằng anh đã quá yêu em nên anh đánh mất em, đánh mất người con gái mà anh từng yêu thương hơn chính bản thân mình.

Anh luôn tự hỏi nếu ngày ấy anh không gặp em liệu rằng bây giờ anh có luôn đau khổ, và luôn tự dằn vặt bản thân mình không?

Anh luôn tự hỏi tình cảm mà em giành cho anh có phải là tình yêu không? Để rồi tự mình khổ sở đi tìm ra câu trả lời.

Anh luôn tự hỏi có phải khoảng cách địa lý là cái làm em rời xa anh? Nhưng anh lại tự trả lời rằng nếu em thật sự yêu anh thì hẳn khoảng cách ấy được xóa nhòa.

Anh luôn tự hỏi liệu có một chàng trai nào đó tốt hơn anh, chăm lo cho em nhiều hơn anh nên đã cướp đi mất trái tim của em.

Anh luôn tự hỏi có phải cuộc sống nhiều cám dỗ này đã tách em ra khỏi anh, những thứ màu hồng hoàn mĩ đã làm em thay đổi.

Anh luôn tự hỏi có phải chính anh là nguyên nhân khiến cho cuộc tình của chúng ta không thể đi đến bến bờ của hạnh phúc.

Và giờ đây khi không còn em bên cạnh, anh vẫn luôn tự hỏi liệu em có thể để anh yêu em thêm lần nữa?
Nếu một ngày nào đó, em lỡ nhịp trên bước đường tìm hạnh phúc thì tình yêu của anh luôn lùi lại phía sau để đợi chờ em dẫu rằng anh không biết em có bước qua nó một cách nhanh chóng như cái cách mà em từng bước qua anh.

Vì một góc trong tim của anh chỉ dành riêng cho em thôi.


Thursday, July 31, 2014

Màu Tím

Người ta bảo màu tím là chung thuỷ
Tím chân thành son sắt của con tim
Tím u buồn với dáng dấp im lìm
Tím đau khổ của tình yêu đổ vỡ
Tím là sắc hoa màu nhung nhớ
Tím đoan trinh thể hiện ở tâm hồn
Tím âm thầm chịu đựng mọi cô đơn
Tím son sắt cho đi không đòi lại
Tím đã yêu ai là mãi mãi
Tím không cần nhung lụa với vàng son
Tím đơn sơ trong cuộc sống tâm hồn
Tím chấp nhận thả mình trong bóng tối
Tím bước đi không có hoa trải lối
Tím cuối đầu thua thiệt với quyền uy
Tím chua cay khi tình chẳng còn gì?
Tím u hoài với niềm đau chất ngất
Tím lặng lẽ yêu gió buốt vào lòng
Tím thương sầu ai có biết cho chăng?
Tím run rẩy dưới trời đông băng giá
Không hiểu sao tôi lại yêu màu tím
Có lẽ tím dại,tím buồn,tím cô đơn
Thương màu tím bơ vơ chiều chủ nhật

Phố lên đèn màu tím vẫn lang thang...!

Tuesday, July 22, 2014

Nụ cười thiên thần

Mùa thu lặng lẽ đến, cái gió lạnh thoảng qua làm dao động những chiếc lá bên kia đường kêu xào xạc. Đến và đi, mùa hạ trôi qua thật nhanh, nhưng hình ảnh của em chưa bao giờ phai nhạt trong tâm trí của anh, dù chưa một lần nắm tay, chưa bao giờ nói chuyện với em, nhưng anh cảm nhận được cái đẹp từ chính con người làm anh hạnh phúc. Đó là những khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc sống của anh.


Anh không muốn thốt lên lời chắc có lẽ anh quá nhút nhát, đúng không? Ngày qua ngày, vẫn đôi mắt ấy, vẫn nụ cười ấy, đó là những cảm xúc của của cuộc sống. Anh muốn dành cho em những tình cảm chân thực nhất. Thiên thần nhỏ, anh đã không nói, anh đã như làm ngơ tất cả, anh không đủ can đảm để nói lên bao điều anh muốn nói... Thật khó diễn tả hết được những tình cảm dâng trào trong chính con người anh... Em biết không? Cho dù anh có níu kéo quá khứ nhưng hiện tại, anh cũng cần có một nơi để đặt tâm sự của mình lên chính một người mà anh đã đến một cách chân thành, một tình yêu giản dị và êm đềm.



Dù em không phải là người đầu tiên anh yêu, nhưng nếu em là người yêu của anh thật sự thì có lẽ là người cuối cùng và mãi mãi... Anh không muốn vùi mình trong quá khứ nữa, nếu bây giờ anh cố kéo nó trở lại cùng anh thì người chịu đau đớn nhất cũng chính là anh, vì vậy anh đã không còn giữ lại quá khứ xưa nữa, anh muốn trở lại với hiện tại. Người đưa anh trở lại chỉ có em... Em hiểu anh nói chứ, anh đã khóc rất nhiều, rất nhiều khi phải mong chờ cái mà mình muốn nhưng không muốn. Có phải như vậy không ?

Anh sẽ từ bỏ tất cả, từ bỏ những cái đã qua, hãy đến với anh nhé!

Monday, July 21, 2014

Nắm chặt tay em

Gió nhảy nhót qua vành tai
Cọ mình vào khóe môi em đang chờ bật khóc
Anh mệt nhọc
Cớ sao em nước mắt cứ rơi

Ngày mưa về mình đứng gió chơi vơi
Đi hay ở cũng đều là đau thắt
Bàn tay đã không còn muốn nắm
Nhưng buông bỏ có đành không không ?

Đêm vẫn cứ mênh mông
Gió gõ nhịp trong làn tóc rối
Ừ thôi một lần nói dối
"Anh vẫn còn nắm chặt tay em!'

Friday, July 18, 2014

Mưa cuối hạ 2

Mưa lại về trên góc phố nhỏ
Hạt mưa rơi tí tách bên thềm
Mưa buồn bã mưa khóc cùng với gió
Mưa thân thương mưa ướt đôi vai gầy
Mưa rơi tích tách mưa có khóc ?
Khóc vì mưa đơn côi lạnh lẽo...

Cơn gió thoảng làm hạt mưa chùn bước

Cơn mưa qua làm ai nhớ người xưa ?
Giọt mưa rơi vẫn còn đọng trên lá
Mưa đã tan nhưng lòng ta vẫn nhớ
Ta nhớ một người không nhớ ta...

Mưa cuối hạ

Em vẫn mãi thời mơ mộng cũ
Thuở hai mình tay còn ủ trong tay
Thuở anh ngồi hứng từng lá me bay
Cho em đến xem nhà chồng mấy dặm
Nhớ trưa hè anh mồ hôi ướt đẫm
Xe xườn ngang anh tới rước em đi
Tóc em bay thoang thoảng tuổi xuân thì
Anh ngây ngất hôn lên từng sợi mỏng
Em còn nhớ ngày mắt tình gợn sóng
Anh rụt rè tay nắm lấy bàn tay
Mặt quay đi như không biết không hay
Em rung nhẹ trong bàn tay anh ấm
Cái thuở ấy tình yêu sao nồng thắm
Giận nhau rồi để thương nhớ nhiều hơn
Thương làm sao những giây phút dỗii hờn
Khờ dại quá giờ đã thành kỷ niệm
Anh hỡi anh giữa cuộc đời phù phiếm
Biết mình còn có dịp ngắm mưa thu
Còn lần nghe ve thổn thức gọi hè
Để kỷ niệm theo về từ cõi nhớ...!

Tuesday, July 15, 2014

Không đề

Nỗi buồn lang thang ngoài ngõ vắng
Niềm vui bé nhỏ chẳng ghé thăm
Chợt thấy nhếch môi khẽ cười thầm
Cuộc đời ở đó mà nhạt phai.

Có gì là đúng, có gì sai
Có gì là thật, là giả dối
Trên đời này chỉ mình là có lỗi
Lỗi với đời, lỗi với chính thân ta


Có còn gì đáng để thiết tha
Có lẽ chỉ một lần - quên tất cả
Mặc kệ cuộc đời hoài dối trá
Về với chính mình - lại là ta

Ôi! Sao lòng ngậm cay đắng xót xa
Sao không buông, không như là gió thoảng
Sao không để cuộc đời trôi như một thoáng
Trải lòng mình về với cõi hư vô

Mưa buồn

Có một điều tự nhiên nhưng cũng lạ
Mưa rất buồn nhưng lắm kẻ yêu mưa
Mưa lãng mạn mưa với buồn một nửa
Mưa đưa người trở lại với ngày xưa...

Có điều này người đã biết hay chưa
Trong màn mưa không nhìn ra nước mắt
Có kẻ đứng dù ngày ở trước mắt
Nhưng dối lòng mưa chắc chẳng nhận ra

Khóc thay nụ cười

Hạ đi thu đến thật vội vàng
Ngỡ ngàng nhìn lại ký ức xưa
Chiếc lá cuối cùng đã rơi xuống
Tiếc cho một hạnh phúc đã qua.


Gió lạnh thu xưa bỗng ùa về
Bật khóc cho bao kỉ niệm đẹp
Gió về nhưng sao gió lại đi
Để tôi còn mãi một ký ức
Ký ức tình đầu thật khó phai..

Monday, July 14, 2014

Khoảng lặng cảm xúc


Tình yêu của anh! Cho anh được gọi như vậy lần cuối vì em sẽ mãi là người duy nhất và mãi mãi anh yêu

Nỗi đau chồng chất nhiều quá rồi sẽ chai sạn, vết thương gom góp lại nhiều rồi cũng thành vết sẹo.

Tại sao anh yêu em để rồi anh cứ tự chém giết bản thân mình còn em thì vui vẻ. Anh dại khờ lắm phải không? Có lẽ vậy, em là mối tình đầu cũng là người duy nhất anh yêu em trên cõi đời này. Anh yêu em đến nỗi kìm nén những mất mát, những nỗi đau riêng cho bản thân mình chịu đựng. Đã bao giờ em đứng vào vị trí của anh chưa, yêu nhau 2 năm, thời gian gặp nhau cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, khoảng cách tình yêu của chúng ta khi hai người ở hai thế giới. Nhưng anh chấp nhận lấy tất cả mọi nỗi đau cho chính mình.


Yêu mà chưa bao giờ anh được nghe câu "em yêu anh" từ lời nói của em. Yêu mà đã bao giờ anh được nghe "anh à, em thương anh nhiều lắm", cũng chưa bao giờ được nghe "em xin lỗi anh", tình yêu em dành cho anh như vậy đó. Anh thèm lắm được như những người phụ nữ ngoài kia, được người yêu mình chăm sóc lúc ốm đau bệnh tật còn anh cứ một mình chống chọi với nó. Anh thèm cái cảm giác mà anh chưa bao giờ có, được em ôm và nói với anh một câu thôi "em yêu anh"... được như vậy thôi là anh hạnh phúc lắm rồi. Tại sạo họ có được điều đó mà anh thì không vì em đã cướp đi tất cả niềm vui đó của anh. Anh không thua gì ai, bản chất con người anh càng không thua người khác, vậy tại sao em nỡ đối xử với anh như vậy.

Ừ thì anh ngu anh ngốc, anh quá dại khờ. Vì anh quá chung tình hả em hay vì anh là một thằng ngớ ngẩn yêu em đến quên cả bản thân mình như vậy. Anh trở thành một thằng điên vì yêu rồi phải không? Bao nhiêu nước mắt mới đủ để trả nợ kiếp trước cho anh đây. Sao ông trời cứ dày vò thân xác anh. Kiếp trước anh làm gì sai với em để rồi bây giờ anh phải chịu đựng như thế này chứ. Ừ thì chia tay rồi đó, chia tay thật rồi... Lần cuối cùng anh khóc vì em, lần cuối anh bóp nát trái tim mình cho những gì còn sót lại.

Em à! Em chưa bao giờ vì anh hãy vì anh một lần thôi, anh muốn được nghe một lần lời em nói " Em yêu anh " rồi em cứ bỏ rơi anh. Được như vậy có chết anh cũng mãn nguyện lắm.

Em giết anh như vậy có vui không? Thà em giết anh bằng dao còn hơn em giết anh bằng nỗi đau. Anh đâu còn sức nữa để khóc vì em, vậy mà trái tim không thở được mà nước mắt vẫn rơi. Anh càng níu tay em thì em lại càng buông ra. Khoảng lặng trong tim anh đang chìm đắm đau khổ trong nước mắt là vì em "duy nhất và mãi mãi" anh chỉ yêu em thôi.
Hãy hạnh phúc em nhé! Anh không chúc em hạnh phúc đâu và em cũng đừng chúc anh hạnh phúc vì hạnh phúc của anh em đã cướp đi mất rồi. Anh không bao giờ quên được em đâu vì niềm vui thì dễ quên còn niềm đau thì không bao giờ. Mãi yêu em

Friday, July 11, 2014

Có khi nào...
Bạn khóc khi nghe một bài hát buồn...
Bạn khóc khi ký ức tràn về...
Bạn khóc cho kỉ niệm đã qua...
Bạn khóc khi nghĩ đến một người...
Bạn khóc cho những lỗi lầm gây ra...



Có khi nào...
Đôi mắt bạn đọc lại nhưng dòng tin nhắn
Mà đooi mi đã ướt cùng với những giọt lệ rơi

Còn tôi
Tôi đã khóc vì tất cả...

Thursday, July 10, 2014

Em... làm người yêu anh nhé ?

Anh đã từng lắc đầu nguầy nguậy nghĩ rằng đó chỉ là thứ tình cảm thương mến thôi, không phải là tình yêu. Vậy nhưng mỗi ngày không gặp em anh lại thấy day dứt…
Cuộc sống này bỗng trở nên tươi tắn lạ thường, đáng sống hơn bao giờ hết khi biết có một người vẫn đang ở đó. Người ta bảo tình yêu là một thảm họa tuyệt vời, đó là khi biết được rằng mình đang lao đầu vào một bức tường, thế mà vẫn cứ tăng tốc. Còn em – một người đã ở bên anh lúc anh cảm thấy mình cô độc nhất, lúc anh nhìn thấy mọi thứ xung quanh, từ ánh đèn, hàng cây, cột điện đến chú chó nhỏ ngồi ven đường, dường như không có gì gắn bó với anh cả. Đó thực sự là những tháng ngày mông lung nhất trong đời.
Em đến như một người bạn, một người em và một người để anh muốn trao trọn cả trái tim mình. Em không ồn ào, không lãng mạn, không thực sự nổi trội, ở em có một vẻ điềm tĩnh mà anh nghĩ, chỉ cần nhìn vào đôi mắt ấy, dù gục ngã đến mấy anh cũng cảm thấy ấm lòng.
Biết nói gì bây giờ nhỉ, mỗi ngày đều gặp em, mỗi ngày đều cảm nhận được sự ân cần từng chút, từng chút một nơi em. Mỗi ngày đều thấy mình như đứa trẻ, có việc gì cũng đều kể lể với em, từ chuyện hôm nay anh gặp ai, anh cảm thấy như thế nào đến chuyện… anh mê tít con mèo Doraemon béo ú, đôi khi thấy mình lảm nhảm kinh khủng, thế mà em vẫn kiên nhẫn lắng nghe.
  


Cuộc sống xung quanh anh đều bỗng trở nên ngơ ngác, vụng về, có em anh yên tâm hơn hẳn. Từ cách em hướng dẫn luộc rau thế nào cho xanh, cho ngon đến nấu từng món ăn đủ để anh cảm thấy mỗi bữa cơm ấm cúng như được ở nhà đều thật hoàn hảo. Và mỗi ngày, trong anh như có một tình cảm lớn lên từng chút, từng chút một, vừa nhẹ nhàng, vừa run run, vừa hạnh phúc.
Anh đã từng lắc đầu nguầy nguậy nghĩ rằng đó chỉ là thứ tình cảm thương mến thôi, không phải là tình yêu. Vậy nhưng mỗi ngày không gặp em anh lại thấy day dứt, nhớ nhung khôn tả. Mỗi khi anh nhắn tin không được vui như em hiểu được anh, em chỉ muốn òa khóc, chỉ muốn léo nhéo bên anh suốt ngày, là khi em ốm anh thấy tim mình như thắt lại, thương đến vô cùng. Anh bỗng nghĩ, cuộc sống này nếu không em, thì sẽ buồn biết mấy.
Rồi anh học nấu ăn, học làm đẹp, học quan tâm, học mạnh mẽ để được em yêu thương thật nhiều. Rồi lại học chờ đợi, học tha thứ, học quên đi những mỏi mệt để mỗi ngày đến với em không có một nỗi buồn nhen nhóm nào cả.
Cũng đôi khi thất vọng in hằn lên khóe mắt em khi thấy anh vui vẻ  với cô gái nào đó, nhưng lại mỉm cười khi anh vội vàng giải thích vì sợ em hiểu nhầm. Anh bật cười vì ánh mắt lúng túng của em khi ấy, cảm thấy tim mình như đang nhảy nhót vì một niềm vui nhè nhẹ.
Em trong mắt anh, mọi thứ đều giỏi giang, nhưng chỉ khoản yêu đương là kém cỏi. Chắc cũng vì kém cỏi như thế, nên anh mới trao trái tim mình cho em. Nhớ ngày nào em thường lải nhải với anh là tại sao anh xinh đẹp, đáng yêu thế này mà vẫn cô đơn, anh cười nói một mớ lý thuyết đại khái như: “Tình yêu vốn là một thứ không hề có kế hoạch. Nó không đến vào lúc em váy áo tươm tất, kẻ mắt tô son xinh đẹp mà lại thường tới vào lúc tóc thì rối bù, chân thì sừng vù, chỉ một mình lạc lõng giữa chốn cô đơn. Chính vì vậy, hãy cứ sống đi, đi đi và làm những gì mình muốn. Biết đâu đấy mai ra đường em lại đụng đúng tình yêu của mình”.
Còn bây giờ, anh chẳng muốn ngày mai ra đường nữa, hôm nay tại đây, anh có thể nói: “Anh làm người yêu của em, có được không?”


Tuesday, July 8, 2014

Chờ...

Em à, đã gần hai năm rồi em nhỉ, gần hai năm rồi anh vẫn chờ em...


Em có còn nhớ cái ngày chúng mình quen nhau không? Cái ngày anh cứ nhìn trộm em và rồi người chủ động làm quen trước lại là em. Anh đã lấy máy em và nháy vào máy anh, thế là anh đã xin được số em rồi nhé. Và rồi, chúng mình nhắn tin với nhau cả đêm, chắc là vì mình mới quen nhau nên ngại phải không em. Anh cũng nhát lắm, sợ chị biết anh thích em. Nhưng rồi, anh và em càng gần gũi nhau hơn, em hay sang anh anh chơi và anh rất vui, toàn lấy cớ là sang mượn sách em nhỉ. Nhưng sao niềm vui lại ngắn ngủi vậy. Anh còn nhớ, hôm đầu tiên mình nói chuyện với nhau, anh gọi em là mèo và em đã véo má anh làm anh nhớ mãi, anh đau chảy nước mắt ra. Em độc ác lắm, ngày trước và bây giờ vẫn thế...



Dần dần, mình càng gần gũi nhau phải không em, và anh nhớ mãi buổi tối ngày hôm ấy, chúng mình ra ngồi ở vườn hoa cạnh nhà thầy, em đã ôm anh, nhưng sao anh lại đẩy em ra, như một phản xạ vậy, bây giờ anh ân hận lắm, vì đã không ôm lấy em, đã không nói với em rằng anh yêu em nhiều lắm...



Và rồi, cái gì đễn cũng phải đến, em sắp xa anh rồi... Em có biết những ngày sắp rời xa em, anh buồn như thế nào không? Anh như người vô hồn vậy, anh buồn mà không nói lên lời, đã có những hôm anh nằm trong phòng và khóc một mình, em thấy anh khóc và em đã ôm anh vào lòng, anh càng buồn hơn, vì anh biết mình sắp phải xa em rồi.


Nhưng điều mà làm anh buồn hơn, đó là em nói em đã có người yêu khác rồi. Anh biết mà sao anh vẫn yêu em, vẫn chờ em? Anh buồn lắm, nỗi buồn ấy chẳng thể diễn tả thành lời, anh chỉ muốn khóc mà anh không dám khóc, anh sợ em sẽ buồn, sợ mình sẽ không chịu được. 



Một năm kể từ khi em ra đi, không ngày nào là anh không nghĩ về em, anh đọc nhưng lời tin nhắn cuối cùng em gửi cho anh. Anh vẫn cố gắng giữ liên lạc với em, nhưng sao em lại cứ tránh anh vậy? Anh vẫn đợi em... Vậy là, một năm anh chờ đợi trong hy vọng nay như tan biến. Vậy mà, anh vẫn kiên nhẫn chờ em, cho đến tận ngày hôm nay... Hai năm rồi, anh vẫn chờ em, chờ em sẽ quay về với anh. Em có biết, đã bao nhiêu đêm anh chợt tỉnh giấc vì mơ thấy em không? Anh chỉ biết khóc, anh ngửa mặt lên rồi sao nước mắt anh vẫn chảy hả em? Anh biết đó chỉ là giấc mơ vì xung quanh có em đâu, em đã rời xa anh rồi, đã lâu lắm rồi anh không được nhìn em, được nghe giọng nói của em...



Nhưng sao tình yêu anh dành cho em lại tội nghiệp như thế? Cho đến tận khi chị nói với anh rằng em đã chia tay người ấy một năm rồi. Anh như được sinh ra một lần nữa vậy, như thể anh biết em sắp quay về với anh. Vậy mà, em lại giết chết anh một lần nữa. Em nói rằng em đã có người khác Còn anh thì sao? Người đã đợi em mòn mỏi rồi... Anh vẫn yêu em, vẫn sẽ chờ đợi em, anh sẽ chờ đến khi nào anh không còn chút sức lực nào nữa. Em hãy quay về với anh đi, vì trên đời này không có ai yêu em hơn anh đâu, anh chờ em lâu quá rồi. Về với anh đi em nhé. Yêu em mãi mãi...


Monday, July 7, 2014

Lời hứa đó

Anh hứa rằng sẽ yêu em trọn đời
Anh hứa rằng sẽ bảo vệ em suốt cả cuộc đời
Lời hứa đó anh vẫn nhớ...
Một cơn gió thoáng qua
Thổi bay nhưng kỷ niệm của anh và em

Đôi mắt nặng trĩu nhưng giọt lệ
Anh không buồn nhưng anh vẫn khóc
Khóc khi em không quay về
Khóc khi em không phải là chính em
Bởi vì...

Em đã quên tất cả
Màu vàng của mùa thu
Màu trắng của ký ức
Có phải em đã quên ?

Anh nhớ em...
Nhớ nhiều... 
Nhớ lắm những tháng ngày còn bên anh
Em vẫn nũng nịu hồn nhiên
Nụ cười đó còn mãi trong anh
Cười lên đi...

Anh sẽ bên em
Mãi mãi

 
 
Blogger Templates